Khỉ và Cá Sấu [truyện ngụ ngôn Việt Nam]

[alert style=”success”]

Truyện Khỉ và Cá Sấu

Khỉ và cá sấu là truyện ngụ ngôn kể chú khỉ thông minh, dũng cảm đã dùng mưu trí của mình chống lại kẻ thù nguy hiểm và độc ác để cứu những người bạn thân thiết trong rừng.

[/alert]

1. Âm mưu của Cá Sấu

Ở tại khúc sông kia, có một con Cá Sấu rất to và độc ác. Đâu đâu người ta cũng bảo rằng con Cá Sấu ấy đã thành tinh, nó lắm mưu, nhiều mẹo đến nỗi không một con vật nào là không mắc lừa nó.

Một dạo, con Cá Sấu này bị đói. Nó không kiếm được một con mồi nào bởi những ngày trước đây nó đã giết hại quá nhiều các con vật ở xung quanh. Còn sót được con thú, con chim nào đó, thì tất cả đều tìm cách ẩn náu và tránh xa nơi Cá Sấu ở.

Biết vậy, Cá Sấu liền bò lên bờ giả vờ chết. Nó thóp bụng lại cho xương sống, xương sườn dán bẹp xuống bãi cát. Nó cứ nằm như thế từ buổi này sang buổi khác. Mặc cho trời nắng, mặc dù cát nóng như rang, Cá Sấu vẫn cứ mím miệng, nhắm mắt, tượng tưởng ra những bữa ăn thỏa thích để cho có sức mà nằm chờ.

Một ngày, hai ngày, rồi ba ngày đã qua, Cá Sấu vẫn nằm thẳng đuột, mũi mốc meo, da lưng khô bong ra.

2. Tội ác của Cá Sấu

Sang ngày thứ tư, Cá Sấu đang nằm lịm, bỗng thở nhanh. Nó nghe có tiếng bước nhè nhẹ, loạt soạt trên bờ. Một chú Thỏ rừng bé bỏng đang ngơ ngác đi kiếm ăn. Nhác thấy Cá Sấu chú ta đã định chạy. Song, chú ta thấy là lạ, ngờ ngợ. Hẳn lão Cá Sấu đã chết rồi chăng? Thỏ ngẫm nghía một lát, tưởng Cá Sấu đã chết thật, liền nhảy xuống xem.

Ngửi thấy mùi thịt non, hai hàm răng Cá Sấu ngứa ngáy lắm. Nó bấm bụng chờ cho Thỏ đến thật gần, rõ thật gần rồi mới nhướn người lên tớp gọn một miếng, nuốt chửng. Xong nó lại nằm im.

Trong rừng, Thỏ mẹ đang dẫn con đi đào củ về ăn, bỗng thấy thiếu một đứa, liền theo dấu chân con đi tìm. Thỏ lần ra tới bãi sông thì gặp Cá Sấu. Thỏ mẹ nấp vội vào một gốc cây, hỏi vọng ra:

– Bác Cá Sấu ơi! Bác có thấy thằng bé nhà tôi chạy xuống dưới ấy không?
Cá Sấu từ từ mở mắt ra và để rơi những giọt nước to tướng giống như khi người ta khóc, mà nói:

– Thằng bé nhà chị nó chết đuối đằng kia kìa.

Thương con quá, Thỏ mẹ quên cả nguy hiểm, tin ngay vào những giọt nước đã lăn ra ở đôi mắt Cá Sấu mà nhảy vội xuống bãi cát, dò dẫm tới tận mép sông để tìm xác con. Cá Sấu rón rén bò theo, tợp nốt cả Thỏ mẹ và nuốt ực.

Sau mẹ con Thỏ rừng, mấy chú Dê, Nai và Hoẵng con cũng bị Cá Sấu lừa vào bụng như thế!

Chưa đầy một buổi chiều mà kiếm được hẳn một bữa no kềnh. Cá Sấu khoái trí lăn tuột xuống sông, vùng vẫy cho bõ lúc nằm phơi nắng.

Đang bơi, nó ngoắt vội lên bờ, kéo sền sệt cái bụng căng phòng trên cát. Vừa bò, nó vừa há mõm ra một cách khó chịu, thỉnh thoảng nó lại quật đuôi, nhai chồm chộp, phun phì phì, đùn nước dãi ra hai bên mép. Nhai nhai, phun chán, Cá Sấu lại ngoác mõm, chĩa mõm lên trời.

(Thế là Cá Sấu quỷ quyệt đã đánh lừa và ăn thịt hết năm con vật rồi. Liệu có ai giết được Cá Sấu, trả thù cho các con vật bị ăn thịt không?)

3. Khỉ và Cá Sấu đấu trí

Còn lại ở trong rừng lúc này, chỉ có mỗi chú Khỉ con. Khỉ cùng đi với Dê, Nai, và Hoẵng. Thấy các bạn bị Cá Sấu ăn thịt, Khỉ thương quá. Một thân một mình, đánh sao nổi Cá Sấu.

Dưới bãi cát, Cá Sấu vẫn nằm há miệng, hong răng. Khỉ thừa hiểu là Cá Sấu đang chờ những chú chim tốt bụng đến xỉa răng cho nó đấy. Song, cứ sau mỗi lần được chim xỉa răng cho hết ngứa, Cá Sấu lại chén luôn chú chim bé bỏng ấy. Giờ thì đừng mong gì vì các giống chim hễ thấy bóng Cá Sấu là bay đi nơi khác hết. Cá Sấu cứ vậy vật vã mãi không sao hết ngứa răng.

Chú Khỉ con bồn chồn trên cành cao và uất ức nhìn Cá Sấu: “À…được rồi. Mày ngứa răng chứ gì? Được, để tao xỉa cho”! Nghĩ rồi, Khỉ bẻ một khúc cây có cái chạc ba dùng làm tăm, chạy băng xuống bãi cát.

Thấy động, Cá Sấu ngửng lên: Thằng Khỉ! Cá Sấu đã no, nhưng chưa hết thèm thịt sống. Nó chớp mắt, để rơi những giọt nước như khi người ta khóc mà nói:

– Ôi cháu. Thằng cháu bé bỏng, đáng yêu biết bao. Cháu đi đâu thế?

Khỉ rụt rè bước tới, đáp:

– Dạ, thấy bác ngứa răng, cháu đem tăm tới xỉa cho bác đây ạ.

Cá Sấu khoái lắm, nó thầm tính toán: “Thằng bé xỉa xong răng cho mình thì mình cũng đã đói bụng. Tốt lắm!”. Đoạn, Cá Sấu há ngoác mõm ra cho Vượng xỉa. Khỉ suýt chết ngạt vì mùi hôi thối ở họng Cá Sấu phun ra, nhưng nó vẫn cố nhảy hẳn vào trong vòm miệng Cá Sấu để xỉa răng cho nó. Cái chạc ba trong tay Khỉ thi thoảng lại run lên.

Nước mắt, nước mũi giàn giụa, Khỉ con không nén được nỗi căm tức nữa, chú ta nghiến răng, đứng choải chân, dồn tất cả sức lực vào đôi tay bé bỏng, lùa khúc cây vào tít trong họng Cá Sấu rồi chống thẳng lên. Đầu nhọn gang hàm trên, cái chẽ ba choãi vững ghìm hàm dưới Cá Sấu,không cho ngậm mõm vào. Chống xong, Khỉ gọi to:

– Bác Thỏ và các bạn hãy chui ra mau!

Cá Sấu giật mình hiểu ra thì mõm đã bị gang cứng. Nó quật đuôi toan nhảy ào xuống nước dìm chết các con vật ở trong bụng thì nó đã chậm mất rồi. Thỏ mẹ, Thỏ con, Dê, Nai, Hoẵng… đang cùng Khỉ dắt díu nhau lên khỏi bờ sông.

Đêm hôm ấy, vì không ngậm mõm lại được, Cá Sấu đã chết sặc. Mãi đến tận lúc ấy, nó mới hết ngứa răng!

Truyện Khỉ và cá sấu – Phong Thu kể
Nguồn: Kể chuyện cho học sinh lớp 1 (sách dùng cho giáo viên) – 1978

[alert style=”danger”]

[/alert]

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *