Bài thơ Cây dừa [Trần Đăng Khoa]
Bài thơ cây dừa của Trần Đăng Khoa trích trong tập thơ Góc sân và khoảng trời, ca ngợi vẻ đẹp nên thơ của quê hương đất nước thông qua hình ảnh cây dừa.
Cây dừa xanh tỏa nhiều tàu,
Dang tay đón gió, gật đầu gọi trăng.
Thân dừa bạc phếch tháng năm,
Quả dừa – đàn lợn con nằm trên cao.
Đêm hè hoa nở cùng sao,
Tàu dừa – chiếc lược chải vào mây xanh.
Ai mang nước ngọt, nước lành,
Ai đeo bao hũ rượu quanh cổ dừa.
Tiếng dừa làm dịu nắng trưa,
Gọi đàn gió đến cùng dừa múa reo.
Trời trong đầy tiếng rì rào,
Đàn cò đánh nhịp bay vào bay ra…
Đứng canh trời đất bao la
Mà dừa đủng đỉnh như là đứng chơi.
Tác giả: Trần Đăng Khoa
Mời các bạn cùng nghe bài thơ này qua giọng đọc của bạn Quỳnh Anh (6 tuổi).
Bài thơ này được sáng tác khi Trần Đăng Khoa vẫn còn là một cậu bé. Bằng tình yêu thiên nhiên tha thiết và khả năng quan sát tỉ mỉ, tinh tế của mình, cậu bé Khoa đã miêu tả hình ảnh cây dừa một cách hết sức sinh động và chân thực với tất cả các bộ phận vốn có của nó. Cả cây dừa, từ gốc tới ngọn, không chỗ nào tác giả nhỏ tuổi không tìm ra những liên tưởng thú vị và độc đáo.
Bài thơ miêu tả cây dừa giống như con người luôn gắn bó với đất trời và thiên nhiên. Hình ảnh cây dừa vốn dĩ rất gần gũi và quen thuộc, qua cái nhìn của tác giả, nó bỗng chốc trở thành hiện thân của con người Việt Nam: nhân hậu, thân thiện, thích kết giao bè bạn; lam lũ, chịu thương, chịu khó; có tình yêu quê hương đất nước nồng nàn, luôn hiên ngang và dũng cảm…