Câu chuyện Cáo và Cò
Cáo và Cò là câu chuyện ngụ ngôn nổi tiếng nói về sự ăn miếng trả miếng. Làm những việc tồi tệ với người khác, mình sẽ nhận lại được kết quả y như thế.
[/alert]Cáo là một con vật hung ác. Nó hay rình bắt gà, bắt chim bồ câu ăn thịt. Không những thế, Cáo lại rất láu lỉnh, bày hết trò này đến trò mưu nọ để lừa bị, làm hại những con vật khác.
Một hôm, nó sang nhà Cò, vồn vã mời Cò:
– Bác Cò ơi, hôm nay nhà tôi có sửa một bữa tiệc, mời bác sang chơi dự tiệc với tôi.
Cò vốn ngay thẳng, tưởng chỗ hàng xóm, Cáo đã sang mời, không lẽ chối từ. Sang đến nơi, Cò chỉ thấy một đĩa cháo loãng. Cáo vừa ăn vừa mời Cò:
– Kìa bác Cò, mời bác xơi đi chứ!
Cò biết Cáo xỏ mình: biết mình mỏ dài, Cáo đựng cháo trong một cái đĩa nông lòng để mình không ăn được. Cò tức giận bỏ về, nghĩ bụng: “Được, mày sẽ biết tay tao!”
Mấy hôm sau, Cò sang mời Cáo:
– Bác Cáo này, hôm nay tôi có sửa được một bữa cơm ngon, mời bác sang chơi ăn cơm với tôi.
Cáo vốn háu ăn, mò sang ngay. Mùi cháo thịt thơm phả vào mũi Cáo. Cáo nhìn quanh chỉ thấy một cái bình cao cổ, khói thơm nghi ngút bốc ra. Cò điềm nhiên mổ ăn, bảo Cáo:
– Kìa, mời bác xơi đi chứ!
Cáo biết là Cò đã xỏ lại mình. Nó bẽn lẽn ôm bụng đói lủi về.
[alert style=”danger”][/alert] [alert style=”success”]
Thơ ngụ ngôn La-Phôngten: Cáo và Cò
Đây là bản dịch của Bản dịch của Đỗ Khắc Siêm và Hà Khắc Nguyện được viết theo thể thơ song thất lục bát nên đọc có phần quen thuộc hơn nhiều bản dịch khác.
[/alert]Chịu tiêu xài một hôm cha Cáo
Thết mẹ Cò bữa cháo rải mâm
Hà tiện, Cáo đã chủ tâm
Cháo mâm Cò tất chẳng ăn được gì.
Yên lặng Cáo liếm dài hết sạch
Còn khách Cò được đếch chi đâu
Rửa hờn quyết lập kế sâu
Cò liền mời Cáo khoảng sau mấy ngày.
Cáo vui vẻ nhận ngay lời bạn
“Chỗ thân tình đâu dám làm cao”
Tới giờ Cáo đã bước vào
Hết lời tán thưởng cô đào bạn thân.
Cỗ đủ cả vây tần, yến hấp
Mùi thơm ngon, ngây ngất trêu người
Tiệc bày trong lọ cổ dài
Trôn phình, miệng nhỏ khổ ngài Cáo chưa?
Cò cúi cổ, đẩy đưa mời Cáo
Cáo to đầu lơ láo khôn ăn
Lần đi, bước lại loanh quanh
Đành đem bụng lép chạy nhanh về nhà.
Lòng hổ thẹn biết là bị hố
Đã bị gà một vố dạo nao!
Cúp đuôi hết cả tự hào
Khuyên phường gian mãnh nhìn vào chuyện đây.
Cáo và Cò – Thơ ngụ ngôn La-Phôngten (La Fontaine)
Nguồn: Ngụ ngôn La Fontaine, NXB Tân Văn, 1992