Truyện cổ tích Người vợ bép xép
Người vợ bép xép là truyện cổ tích Nga, phê phán những người hay bép xép, không giữ kín được điều gì khiến cho bản thân gặp rắc rối.
Ngày xửa ngày xưa, có anh nông dân nọ có chị vợ miệng bép xép [1] như miệng sáo. Không chuyện gì chị ta giữ kín dược, cứ ngứa ngáy phải nói cho hàng xóm láng giềng biết mới chịu thôi. Chẳng những chị ta kể những điều mắt thấy tai nghe mà chị ta còn thêu dệt ra nữa. Chuyện nhỏ như cái kim, qua miệng chị ta, to bằng tấm liếp [2].
Một hôm, anh chồng vào rừng hái củi. Anh ta vừa đặt chân lên một mô đất, bỗng mô đất sụt xuống, suýt nữa thì ngã. Cái gì thế này? Anh ta bẻ một cành cây thọc thọc, nghe cồm cộm. Thế là anh ta đào và được một hũ vàng. Anh ta nghĩ bụng: “Của trời cho nhưng đưa làm sao về nhà được. Vợ mình bép xép thế kia, chỉ trong chốc lát là cả làng biết, phiền quá”. Anh ta không biết tính sao.
Một lúc, anh ta đem cái hũ vàng để lại chỗ cũ, lấp đất bằng phẳng rồi trở về nhà, cơm nước xong là đi ngủ. Hôm sau, anh ta dậy thật sớm, lấy trong chạn [3] chồng bánh nướng mà chị vợ nướng từ tối định đưa đi chợ bán, lại đến chuồng thỏ bắt một chú thỏ con, rồi đi qua ao chúa đất gần đấy, câu trộm một con cá chép và vác búa vào rừng.
Dọc đường, cứ mỗi chặng anh ta treo một tấm bánh nướng vào cành cây, con cá chép anh ta cột trên ngọn cây thông, còn con thỏ anh ta úp trong một chiếc nơm đặt xuống gần bìa rừng. Xong xuôi, anh ta trở về nói thầm vào tai chị vợ.
– Nhà ơi! Chẳng hiểu ra làm sao mà hôm nay tôi thấy nhiều chuyện lạ lắm. Tôi nói với nhà, nhà đừng nói với ai nhé.
Chị vợ gắt:
– Anh đã thấy tôi nói với ai chuyện gì chưa nào. Tôi chả nói với ai bao giờ cả. Chuyện gì? Nói đi. Tôi đâu phải hàng đàn bà bép xép.
– Này, nhà ơi! Tôi đào được một hũ vàng.
– Đâu? Đâu?
– Ở trong rừng ấy.
– Trời ơi! Đi vào mà bưng về nhà ngay đi. Không thì người ta lấy mất.
– Nhưng nhà đừng nói với ai đấy, phiền lắm.
– Biết rồi, nhanh lên. Anh và tôi cùng đi bưng về.
Thế là hai vợ chồng cùng đi. Bỗng chị vợ trông thấy những chiếc bánh nướng treo lủng lẳng trên cành cây, kêu lên:
– Anh ơi, nhìn kia kìa! Bánh nướng trên cành cây.
– Tôi thấy từ chiều hôm qua rồi. Mua bánh nướng đây. Một đám mây bay qua, rồi thì rơi lả tả từng chiếc.
Chị vợ trố mắt nhìn, không nói gì nữa.
– Anh ơi, anh nhìn kìa. Trên ngọn thông có một con cá chép.
Anh chồng trèo lên cây thông bắt cá xuống, rồi hai người lại đi. Một lúc đến chỗ suối có con thỏ nằm trong nơm. Lần này thì anh chồng kêu to:
– con thỏ! Con thỏ úp trong nơm! Bắt về làm thịt trưa thì tuyệt.
Rồi anh ta bắt chú thỏ bỏ vào đãy.
Hai vợ chồng đến nơi chôn hũ vàng. Họ đào lên, mang về. Trời chập choạng tối. Đi qua nhà chúa đất, họ gặp một đàn bò. Một con bò cái đứng lại rống lên ò ò.
Chị vợ nói với anh chồng:
– Con bò nhà ai rống phải không?
– Không phải đâu, con mà nó đến hành [4] lão chúa đất đấy. Nhà bước nhanh lên.
– Ma à?
– Thì tôi đã nói với nhà con ma nó đến hành lão chúa đất mà. Đêm nào chả thế, cứ tối là nó đến nó đánh. Tiếng rống là tiếng lão chúa đất kêu đau quá.
Về đến nhà, chị vợ đi ngủ. Anh chồng loay hoay chôn hũ vàng vào góc nhà rồi mới lên giường nằm.
Chị vợ giữ kín được một hôm, hai hôm, đến hôm thứ ba thì chị ta sang hàng xóm mách những chuyện lạ chị ta trông thấy, kể cả chuyện đào được hũ vàng. Nhưng cái hũ thì không còn là cái hũ nữa mà thành cái chum. Thế là chuyện cái chum vàng truyền từ miệng người này qua miệng người kia đến tai lão chúa đất. Lão chúa đất đến nhà anh nông dân nọ dọa:
– Mày đào được chum vàng trên khu đất nhà tao phải không? Khôn hồn thì mang trả cho tao. Cái chum vàng ấy thuộc quyền sở hữu của tao, mày biết chứ!
Anh nông dân chối:
– Bẩm ông, vàng bạc ở đâu? Làm gì có chuyện đó? Con xin thề với ông là không có đâu ạ! Chắc là vợ con nó bịa đặt ra rồi nói với hàng xóm chứ gì! Nó vẫn thường thế đấy! Khốn khổ!
Chị vợ đứng đấy, cãi lại:
– Sao? Tôi bịa đặt ra à? Chẳng phải là anh với tôi đã đào được cả chum vàng trong rừng là gì?
Lão chúa đất mừng rỡ, nói:
– Còn chối nữa không? Chính miệng vợ mày nói ra, chứ ai mà bảo người ta nói oan cho mày! Chum vàng ở đâu? Mang ra!
Anh nông dân vẫn chối:
– Bẩm, không có đâu ạ! Ông cứ hỏi lại nhà con khắc biết.
Lão chúa đất ngoảnh lại phía chị ta hỏi:
– Chồng mày vẫn chối đây đẩy! Mày thấy gì thì cứ nói ra!
Chị ta liền kể một tràng:
– Chẳng phải hôm kia, anh và tôi đi vào rừng, dọc đường còn thấy bao nhiêu chuyện lạ nữa, anh quên rồi sao? Nào là mưa bánh nướng, những chiếc bánh nướng rõ to, treo trên cành cây…
Lão chúa đất mắng:
– A, cái con này, nó nói gì vậy?
Chị ta vẫn bô bô:
– Bẩm ông, con thấy gì con nói nấy. Con chẳng bịa đặt điều gì cả. Những chiếc bánh nướng rõ to treo trên cành cây… Rồi chúng con đến một gốc cây thông có con cá chép nằm trên ngọn, nhà con treo lên bắt nó về rán ăn trưa…
Anh chồng ngắt lời vợ:
– Bẩm ông, ông thấy chưa! Nó nói mà cũng chẳng biết nó nói gì nữa!
Chị vợ không chịu làm thinh:
– Chẳng phải hôm kia anh mang con cá chép bằng này về rán là gì? Anh còn bắt cả con thỏ nằm trong cái nơm dưới suối ven rừng về làm thịt. Còn chối nữa thôi? Tôi thấy thế nào thì tôi nói thế ấy. Tôi chẳng bịa đặt điều gì cả.
Tên chúa đất trợn tròn mắt, há hốc mồm:
– Cá chép nằm trên cây! Thỏ úp trong nơm cá! Con mẹ kia điên rồi thật!
Anh chồng được thể nói luôn:
– Bẩm, bấy lâu nay, nhà con cứ như người bị ai lấy mất hồn, nói lảm nhảm, chẳng đâu vào đâu. Chắc là cơn điên lại nổi lên rồi đấy!
Chị vợ vặc lại:
– Tôi điên à? Còn cái chum vàng, cũng là tôi bịa đặt ra sao? Lúc về gần đến nhà thì nghe tiếng rống, tiếng rống của ngài chúa đất bị ma hành…
Nghe nói thế, lão chúa đất cho là chị ta điên thật và đang lên cơn, liền kêu lên:
– Con mẹ này mất trí thật rồi! Ta rống lúc nào? Ma quỷ nào đến hành ta?
Chị này vẫn khăng khăng cãi:
– Đúng như thế đấy ạ! Hôm ấy, đúng có con ma đến hành ngài. Chúng con nghe rõ tiếng ngài rống. Ngài cứ nhớ lại đi mà xem!
Lão chúa đất mắng át đi:
– Con mẹ điên kia! Đừng nói lảm nhảm nữa!
Anh chồng nói tiếp:
– Thì con đã thưa với ông lúc đầu. Nhà con nó có nói đúng cái gì đâu! Nó mất trí rồi mà! Khổ thân tôi!
Lão chúa đất bỏ ra về. Anh nông dân giữ hũ vàng làm của. Từ hôm đó, chị vợ chừa thói bép xép, biết chuyện gì là để bụng, chẳng dám nói với ai, mà nói gì cũng chẳng ai tin!
Câu chuyện Người vợ bép xép – Truyện cổ tích Nga
Nguồn: Truyện đọc cấp 1, tập 2, trang 34, NXB Giáo dục Việt Nam – 1987
– TheGioiCoTich.Vn –
Chú thích trong câu chuyện Người vợ bép xép
- Bép xép: nói năng bừa bãi cả những điều cần giữ kín.
- Liếp: phên đan bằng nứa hay tre.
- Chạn: tủ bằng gỗ để thức ăn.
- Hành: như hành hạ. Làm khổ người hay vật khác.
Kho tàng truyện cổ tích dành cho các bé
Ngoài câu chuyện Người vợ bép xép kể trên, Thế giới cổ tích còn sưu tầm và chọn lọc rất nhiều những câu chuyện cổ tích thú vị, hấp dẫn khác. Các bạn nhỏ sẽ được bước chân vào thế giới của các bà tiên quyền năng, các nàng công chúa xinh đẹp hay các chàng hoàng tử dũng cảm,… Và đằng sau mỗi câu chuyện ấy đều là những bài học bổ ích về đạo đức và cuộc sống.
Đừng quên khám phá kho tàng truyện cổ tích hay nhất của Việt Nam và thế giới tại TheGioiCoTich.Vn.